
CA ĐOÀN CÉCILIA PERTH
CỘNG ĐOÀN CÔNG GIÁO VIỆT NAM TÂY ÚC



VINH DANH THIÊN CHÚA TRÊN TRỜI
BÌNH AN DƯỚI THẾ CHO NGƯỜI THIỆN TÂM


SỢ VỢ
Thế nhưng, có người lại cho rằng sợ vợ là một căn bệnh di truyền hay mãn tính của nhiều anh chồng. Căn bệnh mãn tính này đã bén rễ sâu vào tâm can tì phế, và lục phủ ngũ tạng, khó lòng mà chạy chữa;
"Sợ vợ" là chứng nan y
Cố công, chạy chữa thuốc gì cũng toi!
Cái này lệ thuộc giống nòi
Di truyền trong máu phải coi kỹ càng
Xin đừng hụt hẫng, hoang mang
Nên đi xét nghiệm..chớ than, chớ sầu!
Nhiều anh chồng chẳng những không hổ thẹn, mà lại còn rất lấy làm hãnh diện về cái “nhân đức sợ vợ” của mình:
Tôi đây thích sợ vợ nhà
Thì đâu có sợ người ta chê cười.
Vợ tôi, tôi sợ kê tôi
Miễn tôi không sợ vợ người thì thôi.
Người xưa thường bảo với tôi
Vợ mày mày sợ thế là người khôn
Chớ không mày đã không còn
Công ơn vợ dưỡng nên chồng hôm nay.
Là người phải biết nghĩ dài
Mai sau già yếu ngày ngày vợ nuôi
Sợ vợ, đôi chữ nghe thanh
Thời nay sợ vợ, nổi danh... anh hùng
Người ta cứ bảo tui khùng
Đường đường quân tử, nhưng chùn hồng nhan
Thời nay sợ vợ mới sang
Chớ không sợ vợ, có màn ra hiên.
Sở dĩ như vậy là vì “nhân đức sợ vợ” sẽ đem lại cho anh chồng nhiều lợi ích thiết thực cho cuộc sống:
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời là chuyện tự nhiên.
Đàn ông sợ vợ thì sang,
Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Đàn ông không biết thờ "bà"
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Đàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!
Đàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng "trượng phu."
Đàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.
Mặc dù đôi lúc cũng cảm thấy xót xa cho thân phận làm chồng của mình:
Lấy nàng từ thuở mười nhăm,
Đến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.
Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng "ngầu" như ai.
Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.
Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.
Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.
Nhưng dầu sao chăng nữa, thì cuối cùng vẫn một lòng một dạ thuỷ chung cùng nàng:
Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ vợ sắt son,
Còn non còn nước thì tôi còn... thờ.
Tóm lại, người khôn thì phải “ăn lời vợ”, chỉ kẻ dại khờ mới dám cãi lại mà thôi:
Đàn ông nể vợ là sang,
Ngồi nghe vợ dạy là hàng trượng phu.
đàn ông đánh vợ là ngu,
Vừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân.
Có lẽ mỗi người chúng ta nên nhiệt liệt hoan hô những anh chồng sợ vợ, bởi vì:
Kính vợ đắc thọ.
Sợ vợ sống lâu.
Nể vợ bớt ưu sầu.
Để vợ lên đầu,
là trường sinh bất tử.
THẦN RƯỢU
Trong một hãng rượu tại Napa Valley, California, một chuyên viên thử rượu vừa qua đời. Chủ hãng đăng báo để kiếm người thay thế, một anh chàng say rượu bí tỉ, quần aó rách rưới tới xin việc.
Chủ hãng muốn tống cổ anh ta đi, nhưng vẫn muốn thử tài xem sao.
Ông ngoắc tay và cô hầu bàn mang ra một ly rượu.
Anh chàng say rượu cầm ly uống cạn và nói: Rượu vang đỏ loại Muscat, ba tuổi, trồng ở miền bắc của Napa Valley, được chứa trong thùng thép.
Chủ hãng tuyên bố: Đúng thế.
Lại ra hiệu cho cô hầu bàn mang ra một ly rượu khác.
Anh chàng say rượu nâng ly lên, uống cạn, lè nhè nói: Rượu vang đỏ, Cabernet, tám năm, trồng tại phía tây nam của Napa Valley, được chứa trong thùng gỗ sồi.
Chủ hãng phục lăn, ông nháy mắt cho cô thư ký để ngầm ra hiệu. Cô thư ký bưng ra một ly nước tiểu.
Gã say rượu mắt nhắm mắt mở, nâng ly uống cạn.
Uống xong gã lè nhè nói: Tóc vàng, 26 tuổi, mang thai ba tháng …Nếu không cho tôi việc làm, tôi sẽ nói toạc tên bố đứa bé.
Chủ hãng nhận anh ta vào làm việc ngay!
TÔI BỊ BIẾN MẤT
Một anh quản giáo được lệnh canh giữ tên tù nhân trọc đầu ,hôm nọ anh quản giáo đi nhậu xỉn quắc cần câu khi về anh ta mở cửa phòng giam vô nằm ngủ chung với tên phạm nhân đầu trọc, đợi anh quản giáo ngủ say tên phạm nhân bèn lấy dao cạo sạch tóc anh quản giáo rồi mở cửa chốn thoát. Chợt tỉnh giấc nhìn tối nhìn lui không thấy ai lấy tay xoa lên đầu lại không thấy tóc anh ta vội điện thoại .......dạ báo cáo chỉ huy tên đầu trọc thì còn đây nhưng tôi thì đâu mất rồi !
Chuyện Vui Nhà Đạo
Hai cụ già đọc kinh tối cùng nhau. Đến phần đọc kinh cầu Trái Tim Đức Chúa Giêsu, cụ ông xướng, cụ bà thưa. Vì mắt kém, đèn dầu nhá nhem, nhà trống trước thủng sau, gió lùa vào làm lật trang kinh của cụ tìm mãi mà chưa ra, thế là cụ ông chữa cháy bằng cách cứ nhiều lần đọc:
Cụ ông : Chúa Giêsu bị lưỡi đòng đâm thâu.
Cụ bà : ông định đâm Chúa đến bao giờ?
Cụ ông : Tao mà không tìm thấy thì tao đâm đến sáng.
Để Giảng Hay
Cha giáo nọ đi du học về, bề trên cắt cử dạy môn “giảng thuyết”.
Cha giáo: các thầy thân mến, khi các thầy làm cha, các thầy buộc phải giảng, ngoài lễ cũng như trong lễ; vậy để giảng cho cuốn hút các thầy cứ dùng Điệp ngữ và Đảo ngữ cho thật nhiều là ăn khách.
Các thầy: xin cha cho chúng con ví dụ ạ.
Cha giáo cho ví dụ điệp ngữ: “anh chị em thân mến, anh chị em phải tập thể dục thường xuyên cho mạnh-mẽ-khỏe-khoắn”, “khi tiếp khách anh chị em phải hồ-hởi-phấn khởi”.
Cha giáo thấy các thầy có vẻ chưa hiểu rõ, liền tung cú chót. Các thầy hãy nghe đây: “Khi làm cha, các thầy có nhiệm vụ truyền-giáo và truyền-giống”.
Các thầy: !!!
Cha giáo: Thế là hiểu rõ điệp ngữ rồi nhé, bây giờ là đảo ngữ: “anh chị em phải vui tươi để người ta tươi vui”, “anh chị em phải khó chịu, để cho người ta chịu khó”, “muốn cho người ta chịu chơi, ta phải… chơi chịu”, “muốn cho người khác tiếp tục nói, ta phải… nói tục tiếp.
Các thầy: vỗ tay lẹt đẹt, người vỗ người không.
Cha giáo liền tung cú quyết định: tôi sẽ đảo 4 để các thầy thật rõ: “các thầy thân mến! sáu năm vừa qua tôi đi-ra-nước-ngoài, bây giờ tôi… đi-ngoài-ra-nước.
Các thầy:!!! ??? (hiểu rồi, nhưng nghẹn ngào không nói lên lời).
Nói Khẽ Thôi!
Ở giáo xứ kia, Cha xứ và ông Trùm rất thân thiết và gắn bó với nhau trong mọi việc. Những lúc rảnh rỗi ngồi tâm sự, hai Cha con thoả thuận với nhau là nếu sau này ai được Chúa gọi về trước thì sẽ cầu nguyện cho người còn lại cái thế gian sầu tủi này!
Thời gian trôi qua…,vì tuổi cao Cha xứ qua đời, rồi ông chánh cũng đến tuổi già mà đứt bóng!
Không ngờ ông Chánh… bị phạt xuống hoả ngục, trong khi được một thằng qủy dẫn đi theo hành lang dài thăm thẳm để … nhận phòng! thì ông Chánh trông thấy Cha xứ từ trong đi ra:
_Giêsu Ma! Sao Cha lại ở đây?
Cha xứ đặt ngón tay lên miệng:
_Suỵt ! Nói khẽ thôi! Các Cha đang nghỉ!!!
***************
Cha già: có giọng rất tốt, chỉ có mắt là hơi kém và tay hơi run, nên khi đọc Tin Mừng có sự cố:
Lần kia: Hãy thắt lưng, hãy cầm đèm cháy sáng trong tay, hãy làm như những người đợi chủ đi ăn… cướp về.
Lần khác, khi đọc đoạn Tin Mừng Đức Giêsu đi cầu nguyện tại vườn Ghết-sê-ma-ni: “Chúa Giêsu đi cầu”…, tới đây thì phải qua trang, cha già lật qua, nhưng tay run quá lật một lúc 2 trang, cha già đọc tiếp:.. “tức thì máu và nước chảy ra”.
***********
Cha trẻ: làm phó cho cha già. Cha trẻ phụ trách lễ sáng. Sáng ấy có lễ đám tang bà cố một soeur nọ. Cha trẻ chưa giảng lễ an táng cho bà cố bao giờ, nên cầu cứu cha già. Cha già chia sẻ kinh nghiệm: để bài giảng lôi cuốn, giáo dân không ngủ ngật, mở đầu bài giảng cha hãy nói:
“Suốt cả đời tôi, tôi yêu si mê, yêu say đắm một người đàn bà”. Khi cả nhà thờ đều ngước nhìn cha vẻ háo hức, cha hãy tiếp tục: “Người đó là mẹ tôi”.
Sáng hôm sau, cha trẻ tự tin, hùng hồn: “Kính thưa cộng đoàn, suốt cả đời tôi, tôi yêu si mê, yêu say đắm một người đàn bà”. Quả thật, bao nhiêu con mắt ngước nhìn cha trẻ, vẻ chờ đợi. Cha trẻ thấy mọi người nhìn mình thì đâm ra lúng túng, quên khuấy câu tiếp theo. May quá, cha già đang ngồi tòa phía bên. Cha trẻ quay sang cầu cứu: người đàn bà đó là ai cha già, người đàn bà đó là ai cha già? Cha già khe khẽ: mẹ tôi, mẹ tôi. Cha trẻ mừng rỡ, dõng dạc tuyên bố: “Người đàn bà đó là mẹ cha già”.
Tìm Mãi Mà Tìm Chẳng Ra
Trước Công đồng Vatican II, các thầy tu có 6 chức thánh: chức 1 cắt tóc, chức 2 giữ cửa nhà thờ, chức 3 trừ quỉ, chức 4 đọc sách, chức 5 giúp lễ và chức 6 phó tế; Như vậy chỉ có những thầy chức 4 trở lên mới được đọc sách trong thánh lễ, kể cả lễ Chúa Nhật và lễ cưới, giáo dân không được đọc.
Ngày trước, lễ cưới chỉ có một bài đọc là bài đọc trong sách Châm Ngôn chương 31. Thầy đọc từ ngày này qua tháng nọ, nên thầy thuộc lòng không cần nhìn sách. Chuyện xảy ra là sáng hôm ấy có lễ cưới thầy phải đọc sách, chẳng may tối hôm trước thầy nhậu xỉn quá, nên khi lên cung thánh, thầy đang đọc tới đoạn: “Tìm đâu ra một người đàn bà đảm đang, nàng quí giá vượt xa châu ngọc…” thì thầy quên khuấy câu tiếp theo. Thầy luýnh quýnh mở sách ra tìm. Lật đi lật lại hoài chẳng thấy đoạn tiếp theo đâu cả. Thầy mới lẩm bẩm: Tìm mãi mà tìm chẳng ra. Không may là cái Mícrô nhạy quá, thầy nói nhỏ mà cả nhà thờ nghe rõ cả. Thế là cả nhà thờ đáp to: Tạ ơn Chúa.
Lễ xong, các bà (nhất là các bà già) vui vẻ đến gặp thầy: May quá, cả đời thầy mải đi tìm một người đàn bà mà tìm mãi chẳng ra, tạ ơn Chúa.
Thầy: ???
Lâu Là Phải
Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II mất, ra toà phán xét (có 2 toà: sơ thẩm do Thánh Phêrô và phúc thẩm do Chúa Giêsu):
Toà sơ thẩm: Thánh Phêrô hạch hỏi lâu quá sức.
Chúa Giêsu đợi ở toà phúc thẩm sốt cả ruột mới chạy qua hỏi thánh Phêrô: Phêrô con! Gioan Phaolô II khi còn sống là đầy tớ trung thành của Ta, sao con xét xử lâu thế.
Thánh Phêrô: Thầy không biết đâu, Gioan Phaolô II là kẻ nói phét số 1.
Chúa Giêsu: con nói sao ấy chứ, khi còn làm Giáo Hoàng, ông ta viết rất nhiều về Ta, giảng nhiều về Ta và nói tốt về Ta lắm kia mà! (Đức Gioan Phaolô II nổi tiếng là Giáo Hoàng viết rất nhiều thông điệp, tông huấn, cho xuất bản nhiều cuốn sách…).
Thánh Phêrô: không đâu Thầy. Thầy xem, ngày xưa Thầy chỉ giảng có một bài, là “bài giảng trên núi”, còn Gioan Phaolô II này có cả một núi bài giảng thưa Thầy! (vừa nói thánh Phêrô vừa đưa ra một đống các tông huấn, các thông điệp, các sách thần học…mà khi còn sống Đức Gioan Phaolô II đã cho ban hành.)
NOI GƯƠNG THẦY
Đức Giám mục Giáo phận( X) rất thích thịt chó. Nhân bữa tiệc hôm ấy các món ăn toàn là thịt chó, các cha ngồi cùng bàn mới hỏi: Thưa Đức Cha, Đức Cha gốc người Tàu – mà người Tàu thì không ăn thịt chó, tại sao Đức Cha thích thịt chó đến lạ?
Đức Cha: thế các Cha không biết ngày xưa Chúa Giêsu rất thích thịt chó sao; huống chi tôi lại là đồ đệ trung thành của Ngài.
Các cha: !!!???.
Đức Cha: tôi không nói láo đâu; nói có sách mách có chứng: chẳng phải có bài hát rằng: “Đây lòng Chúa ái tuất không bến bờ” à.
Cầu Xin
Chồng : Lậy Thánh Martinô, nếu ngài cho con trúng số, con sẽ dâng ngài hết 3 tờ vé số này.
Vợ: sao anh ngốc thế, vậy thì mình có được gì đâu mà xin.
Chồng : im cái mồm đi. Ngu quá, trong túi anh còn7 tờ nữa
Cầu Xin
Một anh chàng say sỉn nọ, đến trước tượng thánh Martinô xin khấn. Anh ta về nói với vợ ” lần này tao xin khấn mà Ông ấy không cho, mai tao đến đập bể tượng ra”. Người vợ thấy thế đến trình cha xứ. nghe vậy cha xứ sợ anh say rượu này làm thiệt, liền cho ông trùm mang một tượng thánh Martinô nhỏ ra, để lỡ anh ta có đập thiệt thì cũng đỡ tiếc.
Hôm sau anh ta tới, cũng trong tình trạng say sỉn, tay cầm búa để dập tượng vì xin khấn mà không được; nhưng vừa giơ tay lên tính đập tượng, thình lình anh thấy tượng thánh Martinô nhỏ quá, không phải tượng hôm qua. Thấy thế, anh ta chỉ tay vào tượng Martinô và nói “mày về bảo thằng bố mày ra đây, con nít tao không chấp”, sau đó anh ta bỏ ra về.
Nước trong tivi
Hai cô gái đang ngồi xem tivi.
Cô em: “Chị ơi, nước sông trong tivi không chảy ra ngoài nhỉ?”
Chị: “Bé ngốc, đấy là truyền hình”
Em: “Em biết chứ! Nhưng nước trong truyền hình cũng là nước vậy?”
Chị: “Em không thấy kính ở màn hình đã ngăn nước rồi à, làm sao chảy ra được”.
Cô giáo xinh
Lần đầu tiên đến trường, Tomy khoe với bố mẹ:
– Cô giáo con xinh lắm ạ.
– Thế cô dạy con những gì?
– Cô chẳng biết gì hết, chỉ luôn miệng hỏi: Ai nói cho cô biết nào?
THIÊN THẦN CÓ CÁNH:
Bé Lan hỏi mẹ, “Mẹ ơi con nghe kể chuyện về thiên thần đẹp lắm có cánh và biết bay nữa. Phải không mẹ?”
Người mẹ nghe con hỏi thế thì tò mò hỏi, “Đúng đấy. Thế con thấy thiên thần thật chưa?”
Bé Lan: “Dạ không con chỉ nghe bố nói với cô giúp việc ‘em là thiên thần của anh’ vậy chừng nào cô ấy bay hả mẹ?”
“Ừ sáng nay con ạ.”
Ăn trộm nhà nghề
Có 2 tên kia chuyên môn về nghề ăn trộm gà, rủ nhau đi xưng tội.
Tên thứ nhất vào tòa:
-"Thưa cha.con có lỡ ăn trộm gà của nhà người ta, và vì nhà con rất nghèo, cho nên con đã ăn hết mấy con gà đó rồi, mà bây giờ con cũng chẳng có gì để đền lại cho người ta , xin cha ban phép giải tội cho con."
Cha ngồi tòa nghe mủi lòng:
- "Vậy con đã ăn trộm gà nhà ai? Cho cha biết để cha đền lại giùm cho con. Có phải nhà bà Tư đầu ngõ không?"
- "Dạ thưa cha, không phải ạ!"
- "Hay là nhà bác Tám ở cuối thôn ?"
- "Dạ thưa cha cũng không phải ạ !"
- "Nếu vậy thì chắc phải là gà nhà ông Bảy bên bờ sông !?"
- "Dạ thưa cha, cũng không phải nốt.. Nhưng mà con không thể nói ra được."
Thấy kẹt lối cho hối nhân, cha liền ban phép tha tội cho anh ta , khuyên anh ta đừng làm vậy nữa, và ra việc đền tội là đọc 5 kinh Lạy Cha, 5 kinh Kính Mừng, 5 kinh Sáng danh.
Vừa ra khỏi tòa giải tội, tên thứ hai chờ sẵn ở cuối nhà thờ bèn hỏi tên thứ nhất:
- "Cha bắt mày phải đền tội như thế nào vậy ?"
Tên thứ nhất trả lời lẹ:
- ".. 5 kinh Lạy Cha Kính Mừng Sáng danh, nhưng mà nhờ vậy mà tao còn được biết thêm 3 nhà có gà nữa mày ạ."
Chuyện nhỏ
Tại cổng Thiên Đàng... ....-"Tên thánh nhà ngươi là gì?...Trước khi chết, nhà ngươi có tội vạ gì mà chưa kịp ăn năn hối lỗi không?"-"Dạ thưa ngài, tên thánh con là Giuse...và con chỉ có một điều bứt rứt là...trước đây con đá banh cho đội banh nhà thờ thánh Giuse, và vì con chỉ muốn đoạt giải cho đội thánh Giuse, cho nên trong trận đấu con đã cố ý chơi xấu "ăn cắp trứng gà",... "oọc-giơ",...đã vậy mà còn ăn gian dùng tay chận bóng nữa... may mà trọng tài không trông thấy, cho nên cuối cùng thì đội banh thánh Giuse đã đoạt giải vô địch... nhưng bây giờ thì con lại thấy hối hận lắm ... vì lúc đó con đã không sống ngay thẳng thật thà..."-"Ấy... không sao, chuyện đó chuyện nhỏ mà, ...thôi, ...nhà ngươi cứ việc vào đi..." Rồi cánh cửa Thiên Đàng từ từ mở rộng... Mừng húm, vì thấy mình không phải bị đưa xuống lửa luyện tội mà được vào Thiên Đàng thẳng cẳng... chàng ta liền vội vàng đưa chân qua cửa thật lẹ, vừa lớn tiếng cảm ơn:-"Dạ, con đội ơn ông thánh Phêrô lắm lắm ạ...!" Lúc đó ông thánh giữ cửa mới hắng giọng:-"Này, nhỏ tiếng xuống một chút, vào lẹ lên... thánh Phêrô đang bận nghỉ trưa...còn ta đây là thánh Giuse, chỉ coi cửa tạm cho ngài trong lúc này thôi đấy!... ..."
Bốn đời chồng vẫn còn 'zin'.
Một cô gái đi thi hoa hậu, đến phần thi vấn đáp, ban giám khảo nhìn vào hồ sơ thì thấy ghi bốn đời chồng nhưng vẫn còn "zin".
Ban giám khảo thấy vậy liền hỏi: "Tại sao cô 4 đời chồng rồi mà vẫn còn zin?”
Cô gái trả lời:
- Lấy anh chàng đầu là một anh chàng công tác tại phòng điều tra xét hỏi nên cứ :“Giữ nguyên vẹn”, do vậy không làm ăn chi hết.
Người chồng thứ hai là một nhà hùng biện nên: “Nói thì hay chứ không biết làm”.
Người chồng thứ ba công tác tại viện bảo tàng nên: “Không rờ vào hiện vật”.
Người chồng thứ tư công tác tại phòng kế hoạch nên chỉ: “Vạch ra rồi để đó chứ không làm tiếp”.